những điều

Những điều nằm ngoài kia,
Chênh chao đầy màu sắc.
Những điều mà người ta chẳng muốn đánh rơi nhưng không thể cúi nhặt.
Những điều quá đỗi bình thường mà những đường cứa trong vắt khiến người ta dần chấp nhận -
dù có miễn cưỡng đến nhường nào.
Những điều không thể chạm vào mà vẫn có khả năng che đậy, vẫn dạn dày những buồn lo.
Những điều vẫn hiện hữu đó, mà quay quắt mãi để tìm cho mình một đường để hiểu.
Những điều vá víu, chỉ che chút bé tẹo cuộc đời nhưng lại phải vin vào để mà thấy mỗi lần khép mắt là đêm giữa ngày,
là bày vẽ những tưởng tượng đầy cảm giác,
là có đong cho đủ một bàn tay vẫn rớt rơi bụi trời dẫu một thời gìn giữ.
Những điều thật.
Chật vật tìm cho mình một chỗ tựa,
mong một cơn mưa, mong người không lọc lừa, dối trá,
mong nhân-quả là điều phải tin,
và mong hình chẳng bao giờ đổ bóng.
Những điều trong tâm can, không xây bờ nên vẫn ngút ngàn,
bước đi không ngừng nghỉ chỉ để giữ lấy niềm thương mồ côi,
ôm ấp một mảnh nụ cười mà hờn trách người thay đổi.
Những điều biết xa xôi là ghép – nối,
thì có hướng về nhau triệu giây phút, vẫn bỏ mất trong mình một khoảng lặng hồ nghi.
Những điều quay đi
Không một điều gì khác
tất tả giữa cơn nắng say mèm mà cặm cụi đếm thời gian
mà hoang mang nhìn dấu người đến, người đi và tự cúi xuống chân mình.
Những điều khóc thầm giữa cõi bình minh
Biết tuổi trẻ là duy nhất một lần mà cứ mãi đinh ninh rằng xứng đáng.
Những điều dù đã cạn
Dù có đang tự ru mình bằng những bài ca ảo tưởng
Có che mắt mình khi chỉ nhìn thấy những tấm gương
Thì những điều
Sẽ luôn là những điều, có đi hết quãng đường trước mặt
Vĩnh viễn cũng không bao giờ có thể xóa hết được – để mà bước qua…
 
---------------------------------------------------------------------------------------thanh Navigation (2 mục) ---------------------------------------------------------------------------------------thanh Navigation (2 mục)